CHỉ Số TeiSửA ĐổI MộT CHỉ Số ĐáNH GIá CHứC NĂNG THấT PHảI ở BệNH Tứ CHứNG FALLOT

CHỉ Số TeiSửA ĐổI MộT CHỉ Số ĐáNH GIá CHứC NĂNG THấT PHảI ở BệNH Tứ CHứNG FALLOT

CHỉ Số TeiSửA ĐổI MộT CHỉ Số ĐáNH GIá CHứC NĂNG THấT PHảI ở BệNH Tứ CHứNG FALLOT

Lê Thúy Ngọc -Bệnh viện tim Hà Nội
Phạm Nguyên Sơn -Viện tim mạch trung ương quân đội 108
Tóm tắt
Mục  tiêu:  Nghiên  cứu  sự  thay  đổi  chỉ  số  Tei  thất phải  ở bệnh nhân T4F và mối tương quan giữa chỉ số Tei  thất  phải  với các  thông số  siêu  âm khác  ở  bệnh nhân  T4F.  Đối  tượng  và  phương  pháp  nghiên  cứu: 
Nghiên cứu cắt ngang,  mô  tả và  so sánh giữa  nhóm T4F với nhóm không có bệnh lý tim mạch  tiến hành từ tháng 11/2009 đến tháng 7/2010 tại Bệnh viện Tim Hà Nội.  Kết  quả:  Có  85  bệnh  nhân T4F,  tỉ  lệ  nam/nữ  = 1.23/1. So sánh đặc điểm siêu âm của nhóm T4F với 
nhóm chứng cho thấy: đk ĐMC lên lớn hơn có ý nghĩa ở  nhóm  bệnh (22,35 ±  6,56  mm so với 19,55  ±  4.66 mm),  đk  thất trái (tâm thu  và  tâm  trương)  nhỏ  hơn  ở nhóm bệnh nhưng không có sự khác biệt về chức năng tâm thu thất trái (68,43 ± 5,49% so với 66,24 ± 8,10%). Đường  kính  phần  phễu,vòng van, thân và các nhánh ĐMP ở nhóm bệnh nhỏ hơn so với nhóm chứng ở các nhóm  tuổi.  Thất phải  dầy  nhiều  và  chưa  bị  giãn  thứ phát với bề dày thành tự do thất phải ở nhóm bệnh lớn hơn so với nhóm chứng và có sự gia tăng độ dầy theo nhóm tuổi. Chỉ số Tei đo bằng phương pháp kinh điển ở bệnh nhân T4F gặp sai số về mặt kĩ thuật. Chỉ số Tei đo bằngphương pháp Doppler mô (Tei’) ở bệnh nhân T4F lớn hơn so với nhóm chứng. Tuy nhiên chưa tìm thấy mốitương quan giữa chỉ số Tei’ với các thông số siêu  âm  đánh  giá  tổn  thương  ở  bệnh  nhân  T4F.  Kết luận: Chỉ  số  Tei  thất  phải  đo  bằng  phương  pháp Doppler mô cơ tim ở  bệnh  nhân  T4F tăng so  với trẻ không có bệnh tim mạch.

 

Hy vọng sẽ giúp ích cho các bạn, cũng như mở ra con đường nghiên cứu, tiếp cận được luồng thông tin hữu ích và chính xác nhất

Leave a Comment