BIẾN ĐỔI IL-6, IL-10 Ở BỆNH NHÂN ĐA CHẤN THƯƠNG VÀ MỐI LIÊN QUAN VỚI ĐỘ NẶNG TỔN THƯƠNG
BIẾN ĐỔI IL-6, IL-10 Ở BỆNH NHÂN ĐA CHẤN THƯƠNG VÀ MỐI LIÊN QUAN VỚI ĐỘ NẶNG TỔN THƯƠNG
Nguyễn Trường Giang*; Vũ Xuân Nghĩa*
Nguyễn Mạnh Cường*; Nguyễn Trung Kiên**
TÓM TẮT
Mục tiêu: khảo sát sự thay đổi nồng độ IL-6, IL-10 và mối liên quan với độ nặng tổn thương ở bệnh nhân (BN) đa chấn thương. Phương pháp: đánh giá độ nặng tổn thương và tình trạng BN đa chấn thương bằng điểm ISS và RTS. Định lượng IL-6, IL-10 tại các thời điểm (khi vào viện, 6, 12, 24, 48 và 72 giờ sau chấn thương. Kết quả: điểm ISS trung bình 34,25; điểm RTS trung bình 9,05; IL-6 tăng sớm và ổn định tại các thời điểm 6 – 72 giờ sau chấn thương với nồng độ cao nhất 64,6 ng/ml; IL-10 tăng cao dần, đạt mức cao nhất tại thời điểm 72 giờ sau chấn thương với nồng độ trung bình 246,2 ng/ml. Điểm ISS càng cao, điểm RTS càng thấp thìnồng độ IL-6 sau chấn thương càng cao. Kết luận: nồng độ IL-6, IL-10 huyết thanh tăng cao rõ rệt ở BN đa chấn thương. Nồng độ IL-6 huyết thanh thay đổi có liên quan với độ nặng tổn thương và tình trạng BN đánh giá bằng điểm ISS và RTS. Ngược lại, nồng độ IL-10 không liên quan với độ nặng tổn thương và tình trạng BN
Hy vọng sẽ giúp ích cho các bạn, cũng như mở ra con đường nghiên cứu, tiếp cận được luồng thông tin hữu ích và chính xác nhất