CHẨN ĐOÁN VÀ ĐIỀU TRỊ DÒ HẬU MÔN TRÊN BỆNH NHÂN LAO PHỔI
CHẨN ĐOÁN VÀ ĐIỀU TRỊ DÒ HẬU MÔN TRÊN BỆNH NHÂN LAO PHỔI
Quang Văn Trí*, Ngô Thanh Bình*
TÓM TẮT
Mục tiêu: Xác định chẩn đoán và điều trị dò hậu môn trên bệnh nhân lao phổi.
Phương pháp nghiên cứu: nghiên cứu cắt ngang phân tích
Kết quả: Từ 09/2003 đến 09/2006, có 53 bệnh nhân lao phổi và dò hậu môn, mà thất bại với điều trị ngoại khoa trước đó, được chẩn đoán và điều trị tại Bệnh viện Đại Học Y Dược TP. Hồ Chí Minh. Có 44 bệnh nhân nam và 9 nữ. Tuổi trung bình là 36,2 (giới hạn từ 23 đến 65 tuổi). 81,13% trường hợp có thời gian khởi bệnh ngắn dưới 6 tháng. 100% trường hợp cảm thấy khó chịu, đau nhức vùng hậu môn, lỗ dò chảy nước vàng hoặc chảy mủ và rất ngứa và 71,70% trường hợp có biểu hiện ho khan hoặc ho khạc đàm kéo dài. Phần lớn là dò hậu môn đơn giản (75,47%) và 79,25% trường hợp là loại đường dò hậu môn xuyên cơ thắt (CT). 79,25% trường hợp có một lỗ dò ngoài cạnh hậu môn, tập trung ở vị trí từ 3 – 6 giờ. Tất cả 53 trường hợp đều có tổn thương trên X-quang phổi (12 trường hợp tạo hang), một bên nhiều hơn hai bên, bên phải nhiều hơn trái, chủ yếu nằm ở thùy trên phổi. 17 trường hợp (32,08%) soi AFB dương tính trong đàm và 4 trường hợp (7,55%) soi AFB dương tính trong dịch tiết ở lỗ dò canh hậu môn. 81,13% trường hợp có
phản ứng lao tố dương tính (Mantoux test > 10mm). Không có trường hợp nào được chẩn đoán bằng giải phẫu bệnh lý lấy từ mẫu sinh thiết tại lỗ dò hậu môn.
Kết luận: Sau thời gian điều trị lao, tất cả 53 trường hợp (48 trường hợp trong 6 – 8 tháng và 5 trường hợp trong 9 – 12 tháng) đã được điều trị lành bệnh tốt
Hy vọng sẽ giúp ích cho các bạn, cũng như mở ra con đường nghiên cứu, tiếp cận được luồng thông tin hữu ích và chính xác nhất