ĐẶC ĐIỂM DỊ ỨNG THUỐC CÓ HỘI CHỨNG STEVENS-JOHNSON VÀ LYELL DO CARBAMAZEPINE VÀ ALLOPURINOL

ĐẶC ĐIỂM DỊ ỨNG THUỐC CÓ HỘI CHỨNG STEVENS-JOHNSON VÀ LYELL DO CARBAMAZEPINE VÀ ALLOPURINOL

ĐẶC ĐIỂM DỊ ỨNG THUỐC CÓ HỘI CHỨNG STEVENS-JOHNSON VÀ LYELL DO CARBAMAZEPINE VÀ ALLOPURINOL

LƯƠNG ĐỨC DŨNG – Bộ Công an

TÓM TẮT

Nghiên cứu trên 52 bệnh nhân dị ứng thuốc có hội chứng Stevens – Johnson và Lyell (SIS và TEN) do Carbamazepine và Allopurinol tại Trung tâm Dị ứng –

Miễn dịch lâm sàng, Bệnh viện Bạch Mai từ tháng 01/2012 đến 6/2013, bằng phương pháp mô tả hồi cứu kết hợp với tiến cứu. Kết quả cho thấy: tỷ lệ bệnh nhân nam (61,5%) cao hơn nữ (38,5%), tuổi trung bình 45,6 ± 19,5. Tuổi trung bình của nhóm dị ứng do carbamazepine là 37,3 ± 16,8 thấp hơn so với nhóm dị ứng do allopurinol (58,9 ± 16,0). Số ngày điều trị trung bình của nhóm dị ứng carbamazepine là 11,3 ± 4,2 thấp hơn so với nhóm dị ứng allopurinol (14,5 ± 8,6). Nhóm dị ứng do carbamazepine có chỉ số SCORTEN là 0,6 ± 0,9 điểm thấp hơn so với nhóm dị ứng do allopurinol (1,4 ± 1,1 điểm)

TÀI LIỆU THAM KHẢO

1. Phạm Thị Hoàng Bích Dịu (2005), “Đặc điểm lâm sàng, mô bệnh học của một số thể dị ứng thuốc có bọng nước tại khoa Dị ứng – Miễn dịch lâm sàng, Bệnh viện Bạch mai (2004-2005)”, Luận văn Thạc sỹ Y học chuyên ngành Dị ứng-MDLS, Đại học Y Hà Nội.

2. Nguyễn Văn Đoàn (1996), “Góp phần nghiên cứu dị ứng thuốc tại khoa Dị ứng- MDLS Bệnh viện Bạch mai (1991-1995)”, Luận án Tiến sỹ khoa học y dược, trường Đại học Y Hà Nội.

3. Lê Văn Khang (1994),“Góp phần nghiên cứu đặc điểm lâm sàng và chẩn đoán đặc hiệu dị ứng thuốc do kháng sinh tại Khoa Dị ứng- MDLS, Bệnh viện Bạch Mai (1981- 1990)”, Luận án Tiến sỹ khoa học Y Dược, Hà Nội:59- 94.

4. Hoàng Thị Lâm (2000),“Tình hình dị ứng thuốc tại khoa Dị ứng- MDLS, Bệnh viện Bạch mai trong ba năm (1997-1999)”, Luận văn tốt nghiệp Bác sỹ nội trú bệnh viện khóa XXI (1997-2000) chuyên ngành Dị ứng- MDLS, trường Đại học Y Hà Nội: 32-71.

5. Hoàng Thị Tuyết (2002),“Nhận xét đặc điểm lâm sàng, xét nghiệm và điều trị Hội chứng Stevens – Johnson tại khoa Dị ứng – MDLS, Bệnh viện Bạch mai (2000- 2002)”, Luận văn Thạc sỹ Y học chuyên ngành Dị ứng – MDLS, Trường Đại học Y Hà Nội, 26-58.

6. Dunant A. A, Mockenhaupt Maja, Naldi Luigi, Osvaldo Correia, Werner Schroder, Roujeau J.C (2002), “Correlations Between Clinical Patterns and Causes of Erythema Multiforme Majus, Stevens-Johnson Syndrome, and Toxic Epidermal Necrolysis”, Arch Dermatol. 2002;138:1019-1024.

7. Fagot Jean-Paul, Mockenhaupta Maja, BouwesBavinckb Jan-Nico (2001), “Nevirapine and the risk of Stevens-Johnson syndrome or toxic epidermal necrolysis”, AIDS 2001, 15:1843-1848.

8. Gueudry Julie, Roujeau J.C, Michel Binaghi, Gisèle Soubrane, Marc Muraine (2009), “Risk Factors for the Development of Ocular Complications of StevensJohnson Syndrome and Toxic Epidermal Necrolysis”, Arch Dermatol. 2009;145(2):157-162

 

Hy vọng sẽ giúp ích cho các bạn, cũng như mở ra con đường nghiên cứu, tiếp cận được luồng thông tin hữu ích và chính xác nhất

Leave a Comment