ĐẶC ĐIỂM MÒN RANG TRÊN SINH VIÊN RHM VÀ MỘT Sồ YẾU TỐ LIÊN QUAN
ĐẶC ĐIỂM MÒN RANG TRÊN SINH VIÊN RHM VÀ MỘT Sồ YẾU TỐ LIÊN QUAN
Nguyễn Phúc Diên Thảo*, Đặng Vũ Ngọc Mai*
TÓM TẮT
Đặc điểm mòn răng theo kiêu cọ mòn được tiến hành nghiên cứu dọc trên sinh viên răng hàm mặt từ năm thứ nhất đến năm thứ sáu. Báo cảo này trình bày kết quả quan sát được trong năm đầu tiên với mục tiêu (1) đánh giá mức độ mòn răng trung bình trên từng răng, nhóm răng và bộ răng theo chỉ sô’Woda (1987) và (2) xác định sự khác biệt về’mức độ mòn răng theo giới tính, chế độ ăn, thói quen nhai một bên và nghiến/siết chặt răng.
Đối tượng và phương pháp: Các đôi tượng (86 sinh viên RHM, tuổi từ 19-20) trả lời bảng câu hỏi và được lấy dấu, đổ mẫu hai hàm. Mỗi răng trên mẫu hàm được đánh giá mức độ cọ mòn theo chỉ sô’Woda (1987).
Kết quả: độ mòn răng trung bình của bộ răng là 1,42 ± 1,24. Đôi với răng sau, nhóm răng côi lớn dưới có độ mòn nhiều nhất (2,61±2,56). Đôi với răng trước, nhóm răng cửa trên có độ mòn nhiều nhất (1,84±1,57). Có sự khác biệt có ý nghĩa thông kê giữa nam và nữ (t test, p=0,034). Không có sự khác biệt giữa chế độ ăn thức ăn cứng hay mềm (p=0,6). Độ mòn trên răng phía bên trái lớn hơn so với răng bên phải có ý nghĩa thông kê trên người có thói quen nhai bên trái (p<0,001). Có sự khác biệt có ý nghĩa giữa người không nghiến răng với người nghiến thườngxuyên (p=0,002)cũngnhưgiữangườithỉnhthoảngnghiếnrăngvớingườinghiếnthường
xuyên (p=0,005).
Kết luận: cọ mòn là một yếu tô’có liên quan đến thói quen nhai một bên và nghiến răng ở người trẻ tuổi.
Hy vọng sẽ giúp ích cho các bạn, cũng như mở ra con đường nghiên cứu, tiếp cận được luồng thông tin hữu ích và chính xác nhất