Đánh giá chức năng thất trái bằng chỉ số tei ở bệnh nhân thông liên thất đơn thuần
Thông liên thất (TLT) là dị tật bẩm sinh thường gặp nhất của tim, chiếm khoảng 20% (16 – 25%) trên tổng số các bệnh tim bẩm sinh [2; 3] và gặp 2 – 6 trẻ trên 1000 trẻ mới ra đời [3]. TLT là tồn tại khuyết một hay nhiều nơi trên vách liên thất làm thất trái và thất phải thông với nhau, nghĩa là có sự thông thương giữa tuần hoàn phổi và tuần hoàn hệ thống. Do khuyết vách liên thất, máu từ thất trái sẽ sang thất phải qua lỗ thông trong trong thời kỳ tâm thu nên đây là một bệnh dần dần sẽ làm tăng gắng thể tích và ảnh hưởng trực tiếp đến chức năng thất trái [2].
Thông tim, chụp buồng tim là phương pháp chuẩn mực nhất, khách quan nhất để chẩn đoán xác định, đánh giá hậu quả huyết động học cũng như chức năng thất trái trong TLT [5], nhưng đây lại là phương pháp xâm nhập gây chảy máu, có nhiều tai biến và chỉ thực hiện được tại các trung tâm tim mạch lớn.
Siêu âm Doppler tim qua thành ngực ngày càng trở nên ưu thế không những cho phép chẩn đoán khá chính xác vị trí, kích thước lỗ thông mà còn lượng hoá khá đầy đủ, chính xác những thay đổi về huyết động cũng như chức năng thất trái trong TLT [2], đặc biệt kể từ năm 1995 khi C.Tei và cộng sự công bố một chỉ số siêu âm Doppler tim mới (gọi tắt là chỉ số Tei) áp dụng trên Siêu âm Doppler mô cơ tim để đánh giá phối hợp cả chức năng tâm thu và chức năng tâm trương [4]. Trên thế giới, đã có nhiều nghiên cứu về bệnh TLT cũng như chức năng thất trái trên siêu âm Doppler tim. Tại Việt Nam chưa có nghiên cứu nào ứng dụng chỉ số Tei để đánh giá chức năng thất trái trên bệnh nhân TLT. Chính vì vậy, chúng tôi tiến hành đề tài này với mong muốn tìm hiểu sự thay đổi chức năng thất trái đo bằng chỉ số Tei ở bệnh nhân TLT đơn thuần nhằm mục tiêu:
Thông tin này hy vọng sẽ gợi mở cho các bạn hướng tìm kiếm và nghiên cứu hữu ích