Đánh giá kết qủa điều trị rối loạn giọng nói của nữ giáo viên TH Huyện Gia Lâm-Tp Hà Nội

Đánh giá kết qủa điều trị rối loạn giọng nói của nữ giáo viên TH Huyện Gia Lâm-Tp Hà Nội

Đánh giá kết qủa điều trị rối loạn giọng nói của nữ giáo viên TH Huyện Gia Lâm-Tp Hà Nội
Lê Anh Tuấn, Lương Thị Minh Hương, Nguyễn Duy Dương
Nội dung chính của bài viết
Tóm tắt
Nghiên cứu nhằm mô tả kết quả quả của các biện pháp can thiệp trong điều trị rối loạn giọng nói ở giáo viên tiểu học. Nghiên cứu can thiệp được thực hiện trên 50 giáo viên tại các trường TH thuộc Huyện Gia Lâm TP Hà Nội. Nghiên cứu can thiệp lâm sàng, mở, không có nhóm chứng. Kết quả nghiên cứu cho thấy các can thiệp làm giảm rõ rệt các đặc điểm sau điều trị so với trước điều trị như các triệu chứng cơ năng giảm giọng khản từ 90% xuống còn 48%, giảm hụt hơi khi nói từ 86% xuống còn 32%, giảm rối loạn giọng nói cơ năng từ 76% xuống còn 36%, các thông số chất thanh sau can thiệp đều cải thiện rõ rệt so với trước điều trị. Các tổn thương tại thanh quản cũng được cải thiện rõ rệt khi so sánh trước và sau điều trị. Do đó, luyện giọng và vệ sinh giọng nói giúp giáo viên khôi phục kiểu tạo thanh bình thường và ý thức hơn với giọng nói.

Rối loạn giọng nói (RLGN) là khi có thay đổi ở một trong các bộ phận của cơ quan phát âm bao gồm phổi, thanh quản và hệ thống cấu âm trong đó RLGN do nguyên nhân ở thanh quản chiếm đa số các trường hợp. RLGN do nguyên nhân ở thanh quản thường gặp do rối loạn hoạt động của hệ thống cơ thanh quản xuất phát từ những hành vi lạm dụng giọng nói như la hét, nói to, nói cố sức, nói liên tục.1RLGN rất thường gặp ở Việt Nam cũng như trên thế giới, điều đó đã gây ảnh hưởng không nhỏ  tới chất lượng  cuộc sống  và hoạt động nghề nghiệp của người bệnh.2 RLGN thường xuất hiện ở những người có công việc phải giao tiếp, nói nhiều như nhân viên bán hàng, phát thanh viên, giáo viên… Đối với giáo viên (giáo viên),  chất  lượng  giọng  nói  của  họ  còn ảnh hưởng trực tiếp đến hiệu quả của công tác đào tạo cho các thế hệ học sinh. giáo viên phải sử dụng giọng nói như một công cụ và là nghề có nguy cơ mắc RLGN cao hơn so với các nghề nghiệp khác. Hơn nữa, do đặc điểm sinh lý cơ quan phát âm, các bệnh giọng thanh quản do lạm dụng giọng thường gặp nhiều hơn ở nữ giới. Ở Việt Nam, đã có một vài nghiên cứu về RLGN của giáo viên tiểu học (giáo viên TH) như nghiên cứu của Phạm Thị Ngọc năm 2000 có kết quả 29,9% giáo viên TH Đông Anh – Hà Nội mắc.3 Nghiên cứu của Trần Duy Ninh năm 2011 nghiên cứu RLGN của giáo viên TH thành phố Thái Nguyên cho thấy tỷ lệ mắc RLGN trong 2 mùa nghiên cứu rất cao là 76,20% và 79,33%.

Nguồn: https://luanvanyhoc.com

Leave a Comment