ĐƯỜNG CƯỜI TRÊN 90 SINH VIÊN ĐẠI HỌC Y DƯỢC TP.HỒ CHÍ MINH (THỰC HIỆN QUA ẢNH CHỤP KỸ THUẬT SỐ)
ĐƯỜNG CƯỜI TRÊN 90 SINH VIÊN ĐẠI HỌC Y DƯỢC TP.HỒ CHÍ MINH (THỰC HIỆN QUA ẢNH CHỤP KỸ THUẬT SỐ)
Trần Thị Nguyên Ny*, Hà Thị Bảo Đan*, Nguyễn Bích Vân*
TÓM TẮT
Mục tiêu của nghiên cứu cắt ngang mô tả này là xác định tần số và tỉ lệ loại đường cười trên 90 sinh viên ở nụ cười tự nhiên và nụ cười tối đa, so sánh giữa nam và nữ, đồng thời đánh giá cảm nhận về vẻ đẹp nụ cười đối với từng loại đường cười.
Phương Pháp: 90 sinh viên (45 nam, 45 nữ) tuổi từ 18 đến 25 với khớp cắn bình thường, được chụp ảnh bằng máy ảnh kĩ thuật số ở 2 kiểu cười: cười tự nhiên và cười tối đa. Các tập tin ảnh được đánh giá và xếp loại đường cười theo phân loại đường cười của Liébart (2004). 50 sinh viên khác (25 nam, 25 nữ) cùng lứa tuổi với đối tượng nghiên cứu đánh giá vẻ đẹp nụ cười ở tất cả tập tin ảnh theo một thang điểm từ 0 đến 5.
Kết quả: ở nụ cười tự nhiên, đường cười trung bình có tỉ lệ cao nhất; ở nụ cười tối đa, đường cười cao có tỉ lệ cao nhất. Mô nha chu lộ ra ở nụ cười tối đa nhiều hơn nụ cười tự nhiên, sự khác biệt có ý nghĩa thống kê (p<0,05). Sự lộ mô nha chu giữa nam và nữ khác nhau không có ý nghĩa thống kê (p<0,05). Ở nụ cười tự nhiên, nụ cười có đường cười trung bình được đánh giá là đẹp và rất đẹp có tỉ lệ cao nhất. Ở cười tối đa, nụ cười có đường cười cao và đường cười trung bình được đánh giá là đẹp và rất đẹp có tỉ lệ cao nhất.
Kết luận: Nghiên cứu đã cung cấp được một vài số liệu về đường cười trên người Việt Nam tuổi từ 18 đến 25 đồng thời cho thấy vai trò quan trọng của mô nướu đối với vẻ thẩm mỹ của nụ cười.
Hy vọng sẽ giúp ích cho các bạn, cũng như mở ra con đường nghiên cứu, tiếp cận được luồng thông tin hữu ích và chính xác nhất