KHẢO SÁT VAI TRÒ PHẢN XẠ CƠ BÀN ĐẠP TRONG BỆNH LÝ ĐIẾC ĐỘT NGỘT
KHẢO SÁT VAI TRÒ PHẢN XẠ CƠ BÀN ĐẠP TRONG BỆNH LÝ ĐIẾC ĐỘT NGỘT
Nguyễn Văn Hải*, Phạm Ngọc Chất**
TÓM TẮT :
Đặt vấn đề: Điếc đột ngột là bệnh lý hay gặp trong cấp cứu nội khoa Tai Mũi Họng, nhưng việc chẩn đoán, điều trị cũng như tiên lượng còn nhiều hạn chế, vì vậy cần nhiều nghiên cứu thử nghiệm và nhiều phương tiện đánh giá khách quan.
Mục tiêu nghiên cứu: Xác định sự thay đổi của phản xạ cơ bàn đạp trong bệnh điếc đột ngột. Khảo sát mối tương quan giữa phản xạ cơ bàn đạp và thính lực đồ trong bệnh điếc đột ngột.
Đối tượng – phương pháp nghiên cứu: Nghiên cứu tiến cứu mô tả hàng loạt ca, thực nghiệm lâm sàng và cận lâm sàng không nhóm chứng trên 231 ca / 277 tai. Tại bệnh viện Tai Mũi Họng thành phố Hồ Chí Minh.Từ tháng 06 năm 2012 đến tháng 05 năm 2013.
Kết quả: Trong231 ca / 277 tai: mối tương quan giữa phản xạ cơ bàn đạp và thính lực đồ với số liệu thống kê qua các mẫu cho thấy: Thính lực đường khí lúc nhập viện và sau 10 ngày điều trị (mức độ cải thiện) của 2 nhóm PXCBĐ âm và dương: PXCBĐ âm 106 tai; thu hồi trung bình lại được 11,57dB. PXCBĐ dương: 171 tai; thu hồi trung bình là: 16,43dB.
Kết luận: Bệnh nhân có phản xạ cơ bàn đạp dương thì thu hồi thính lực tốt hơn là phản xạ cơ bàn đạp âm
Hy vọng sẽ giúp ích cho các bạn, cũng như mở ra con đường nghiên cứu, tiếp cận được luồng thông tin hữu ích và chính xác nhất