Mối liên quan giữa khẩu phần ăn và cân nặng người trưởng thành tại một vùng nông thôn Hải Phòng

Mối liên quan giữa khẩu phần ăn và cân nặng người trưởng thành tại một vùng nông thôn Hải Phòng

Mục tiêu:Đánh gía mối liên quan giữa khẩu phần ăn và cân nặng ở người lớn tại một vùng nông
thôn của Hải Phòng.  Đối tượng và phương pháp nghiên cứu: Nghiên cứu ngang 497 người lớn 19 – 60 tuổi. Phân loại tình trạng dinh dưỡng (TTDD) bằng chỉ số BMI, hỏi ghi khẩu phần 24 giờ và tần xuất tiêu thụ thực phẩm tuần qua.  Kết quả:Tỷ lệ cao cả thiếu cân và thừa cân (14,2% và 21,6% đối với nam và 18,9%  và  20,6%  đối  với  nữ).  Đối  với  nữ,  nhóm  thừa  cân  tiêu  thụ  ít  ngũ  cốc,  năng  lượng, protein, carbohydrate và nhiều hoa quả hơn nhóm thiếu cân có ý nghĩa thống kê, tuy nhiên không có  sự khác biệt đối với nam giới. Đối tượng thừa cân thường cả 2 giới có tần suất sử dụng cá cũng như hoa quả thường xuyên hơn.  Kết luận:Thừa cân và thiếu cân đều là vấn đề có ý nghĩa sức khoẻ cộng đồng ở nông thôn hiện nay và nhóm thừa cân có liên quan đến ăn quá nhiều, tiêu thụ cá và hoaquả quá mức.
Những phát hiện trong nghiên cứu là cơ sở cho các nhà hoạch định chính sách và đường lốidinh dưỡng khi phát triển các chương trình dinh dưỡng và sức khoẻ đối với các quần dân cư ở nông thôn.

Trong  thế  giới  phát  triển  nhiều  nước  đang phải đối mặt với tình trạng “gánh nặng kép”về
dinh dưỡng đó là sự thiếu dinh dưõng vẫn tồn tại trong khi sự thừa cân đang có chiều hướng
gia  tăng.  Các  nhà  hoạch  định  chính  sách  và chuyên gia dinh dưỡng cần có chiến lược giảm
tỷ  lệ  suy  dinh  dưỡng  và  dự  phòng  thừa  cân  ở những quần thể có nguy cơ là thật sự cần thiết. Vấn đề toàn cầu hoá, công nghiệp hoá và đô thị hoá  đang  làm  cho  xu  hướng  bữa  ăn  thay  đổi theo  chiều  tăng  sử  dụng  thực  phẩm  giàu  chất béo, đường ngọt kèm theo giảm các hoạt độngthể lực.
Ở Việt Nam, béo phì (BMI = 25kg/m²) tăng từ 2,0 – 5,2%; trong khi thiếu dinh dưỡng (BMI <
18,5kg/m²)  giảm  từ  32,6  –  24,8%  từ  1992  – 2002  [8].  Năm  2004,  tỷ  lệ  thiếu  dinh  dưỡng (BMI < 18,5kg/m²), thừa cân (BMI 23 – 27,4kg/m²), và béo phì (BMI  =27,5kg/m²) ở thành thị Việt Nam là 20,4%, 26,2%, và 6,4% tương ứng [2].  Khi  Việt  Nam  đang  phát  triển  nhanh  về kinh tế, người dân phải trải qua những thay đổi về chế độ ăn. Theo cuộc tổng điều tra của Bộ Y tế năm 2000, tổng năng lượng từ glucid giảm  đi nhưng  từ  protein  và  chất  béo  tăng  lên  từ  năm 1985  –  2000.  Hơn  nữa  so  sánh  với  chế  độ  ăn năm  1990  và  2000,  cho  thấy  tiêu  thụ  thịt  và chất béo tăng gấp đôi, tiêu thụ trứng tănggấp 3 và hoa quả tăng gấp 10 lần.
Có nhiều nghiên cứu về dinh dưỡng chuyển tiếp hoặc gánh nặng kép bao gồm cả thiếu và thừa dinh dưỡng ở các nước đang phát triển như Trung Quốc, Ấn Độ [10], và Việt Nam [5]. Tuy
nhiên,  vẫn  có  ít  nghiên  cứu  về  mối  liên  quan giữa  khẩu  phần  ăn,  thói  quen  ăn  uống  và  các yếu tố nguy cơ gây thừa cân và thiếu cân. Quần thể sống ở nông thôn và thành thị có mô hình ăn  uống  và  thói  quen  ăn  uống  khác  nhau.  Vì vậy, các kết quả nghiên cứu từ vùng thành  thị có lẽ chưa đủ bằng chứng để thiết lập chương trình  can  thiệp  và  các  chiến  lược  giải  quyếtgánh  nặng  kép  về  dinh  dưỡng  cho  người  dân sống  ở  nông  thôn.  Chính  vì  thế  nghiên  cứu nhằm  mục  tiêu:  Xác  định  các  yếu  tố  khẩu phần ăn liên quan đến thừa cân và thiếu cân ở người  trưởng  thành  tại  một  vùng  nông  thôn Hải Phòng, Việt Nam.

Thông tin này hy vọng sẽ gợi mở cho các bạn hướng tìm kiếm và nghiên cứu hữu ích

Leave a Comment