MỨC ĐỘ ĐIẾC NGHỀ NGHIỆP DO TIẾNG ỒN Ở MỘT SỐ NHÀ MÁY TẠI TP HỒ CHÍ MINH TRONG 2 NĂM 2006-2007
MỨC ĐỘ ĐIẾC NGHỀ NGHIỆP DO TIẾNG ỒN Ở MỘT SỐ NHÀ MÁY TẠI TP HỒ CHÍ MINH TRONG 2 NĂM 2006-2007
Nguyễn Đăng Quốc Chấn*, Bùi Đại Lịch**
TÓM TẮT
Đặt vấn đề: Điếc nghề nghiệp là bệnh nghề nghiệp rất thường gặp đứng thứ hai sau bệnh bụi phổi trong môi trường lao động tại Việt nam và đang có xu hướng gia tăng. Do vậy cần có sự quan tâm đầy đủ, đúng mức v à có các biện pháp phòng chống hiệu quả hơn.
Mục tiêu: Đánh giá mức độ ô nhiễm tiếng ồn và điếc nghề nghiệp và việc chấp hành các nội quy về Vệ sinh an toàn lao động trong 2 năm 2006 – 2007
Phương pháp nghiên cứu: Hồi cứu, tiêu chí chọn mẫu: các đơn vị được kiểm tra về Vệ sinh lao động, có đo đạc môi trường, có khám bệnh điếc nghề nghiệp với Trung Tâm Bảo vệ Sức khỏe Lao Động & Môi Trường. Thời gian thực hiện từ tháng 01/2006 đến 12/2007. Kết quả: quản lý điếc nghề nghiệp thấp 27,6% – 31%, quản lý sức khỏe tại cơ sở 27% – 36%, có hội đồng bảo hộ lao động 63% – 73%, cán bộ bảo hộ lao động 63% -72%. Mạng lưới an toàn vệ sinh viên 59% – 70%, mẫu vượt khá cao 17% – 20%, chấn đoán điếc nghề nghiệp 10% và ra Hội đồng Giám đinh Y khoa 5%.
Kết luận: Nhiều nhà máy, xí nghiệp chưa thấy hết tầm quan trọng trong công tác chăm lo sức khỏe ngưởi lao động, không lập mạng lưới y tế cơ sở. Hội đồng bảo hộ ít được quan tâm, kết quả là tỷ lệ điếc nghề nghiệp vẫn không giảm
Hy vọng sẽ giúp ích cho các bạn, cũng như mở ra con đường nghiên cứu, tiếp cận được luồng thông tin hữu ích và chính xác nhất