NGHIÊN CỨU ÁP DỤNG THANG ĐIỂM FRAMINGHAM NHẰM LƯỢNG ĐỊNH NGUY CƠ BỆNH ĐỘNG MẠCH VÀNH

NGHIÊN CỨU ÁP DỤNG THANG ĐIỂM FRAMINGHAM NHẰM LƯỢNG ĐỊNH NGUY CƠ BỆNH ĐỘNG MẠCH VÀNH

 NGHIÊN CỨU ÁP DỤNG THANG ĐIỂM FRAMINGHAM NHẰM LƯỢNG ĐỊNH NGUY CƠ BỆNH ĐỘNG MẠCH VÀNH TRONG 10 NĂM TỚI TẠI BỆNH VIỆN ĐA KHOA BÌNH DƯƠNG

Bệnh động mạch vành (BĐMV) là bệnh phổ biến, có chiều hướng gia tăng nhanh và là nguyên nhân tử vong hàng đầu ở các nước phát triễn. Xu hướng này cũng xảy ra ở những nước đang phát triễn. Tương tự như đột quỵ và bệnh động mạch ngoại biên cơ chế bệnh sinh của bệnh động mạch vành là quá trình xơ vữa mạch máu tiến triễn. Xác định cá nhân có nguy cơ cao bị các biến cố tim mạch trong tương lai là cần thiết, để có thể can thiệp điều trị và phòng ngừa thích hợp bệnh mạch vành cho những nhóm bệnh nhân này. Dựa vào nghiên cứu đoàn hệ thực hiện ở Anh và xứ Wales, người ta đưa ra thang điểm Framingham với mục đích ước lượng nguy cơ bị bệnh mạch vành trong 10 năm tới. Nó ước lượng nguy cơ dựa vào các yếu tố tuổi, giới, huyết áp, mức lipid máu (cholesterol toàn toàn phần, HDL-C, LDL-C), thói quen hút thuốc lá, đái tháo đường và đang được một số nước áp dụng rộng rãi(4). Qua đó đóng góp cho việc phân tầng bệnh nhân nguy cơ và cũng được đưa vào hướng dẫn phòng ngừa- điều trị bệnh mạch vành. Vì vậy với tiêu chí đó, chúng tôi tiến hành nghiên cứu áp dụng thang điểm Framingham nhằm lượng định nguy cơ bệnh động mạch vành tại Bệnh viện Đa khoa Bình Dương.

 

Hy vọng sẽ giúp ích cho các bạn, cũng như mở ra con đường nghiên cứu, tiếp cận được luồng thông tin hữu ích và chính xác nhất

Leave a Comment