NGHIÊN CứU CáC YếU Tố LIÊN QUAN ĐếN ĐáP ứNG KéM Và HộI CHứNG QUá KíCH BUồNG TRứNG TRONG Hỗ TRợ SINH SảN
NGHIÊN CứU CáC YếU Tố LIÊN QUAN ĐếN ĐáP ứNG KéM Và HộI CHứNG QUá KíCH BUồNG TRứNG TRONG Hỗ TRợ SINH SảN
Nguyễn Xuân Hợi, Phan Trường Duyệt
Bệnh viện Phụ sản Trung ương
Tóm tắt
Mục tiêu nghiên cứu: Đánh giá các yếu tố liên quan đến đáp ứng kém với kích thích buồng trứng và đánh giá các yếu tố liên quan đến hội chứng quá kích buồng trứng. Đối tượng và phương pháp nghiên cứu:Nghiên cứu tiến cứu 294 bệnh nhân làm thụ tinh trong ống nghiệm và được kích thích buồng trứng bằng phác đồ dài. Tiêu chuẩn chẩn đoán đáp ứng kém khi có có dưới 4 nang noãn có kích thước =14 mm vào ngày tiêm hCG. Hội chứng quá kích buồng trứng được phân loại theo Golan 1989. Kết quả nghiên cứu: Tỷ lệ đáp ứng kém trong phác đồ dài là 22,1%. Hàm lượng E2 ngày 7 =300 pg/ml (OR= 12,9; 95% CI = 5.3 – 31.6) là yếu tố có giá trị tiên lượng sớm nguy cơ đáp ứng kém với kích thích buồng trứng. E2 ngày hCG =1000 pg/ml (OR= 2,9; 95% CI = 1,1 –8,3) là yếu tố có giá trị tiên lượng nguy cơ đáp ứng kém vào ngày tiêm hCG. Tỷ lệ quá kích buồng trứng trong phác đồ dài là 6,8%. Hàm lượng E2 ngày 7 =2500 pg/ml là yếu tố tiên lượng sớm nguy cơ bị hội chứng quá kích buồng trứng (OR= 10,9; 95% CI = 1,3 –88,7). Hàm lượng E2 ngày hCG =3500 pg/ml (OR= 48,3; 95% CI = 6 –390,3) và bệnh nhân có trên 15 nang noãn =14 mm vào ngày hCG (OR= 6,3; 95% CI
= 1,9 – 20,2) có ý nghĩa tiên lượng nguy cơ bị hội chứng quá kích buồng trứng. Kết luận :Hàm lượng E2 ngày 7 sau khi kích thích buồng trứng và ngày tiêm hCG là các yếu tố tiên lượng có giá trị sớm nguy cơ đáp ứng kém và hội chứng quá kích buồng trứng trong hỗ trợ sinh sản
Hy vọng sẽ giúp ích cho các bạn, cũng như mở ra con đường nghiên cứu, tiếp cận được luồng thông tin hữu ích và chính xác nhất