Nghiên cứu về vấn đề ngộ độc mật cá trâm
Việc sử dụng mật cá trâm để chữa bệnh đã được ghi lại trong sách vở Đông y từ lâu, cũng như đã được nhân dân ta dùng để chữa một số bệnh. Nhưng khi áp dụng phương pháp điều trị ấy, ở khá nhiều địa phương, trong nhân dân, trong cán bộ, kể cả trong Quân đội, lác đác đã xảy ra tai biến ngộ độc, có những trường hợp đã dẫn đến tử vong.
Trong khoảng 12 năm gần đây, các tác giả trong nước ta đã viết về vấn đề này. Nhưng cho tới nay, những báo cáo nghiên cứu về ngộ độc MCT còn rất lẻ tẻ.
Quan niệm về bệnh này cũng còn những điểm chưa thống nhất: người thấy là bệnh nặng, người cho rằng chẳng cần điều trị gì cũng khỏi, người suy nghĩ chỉ là một viêm ống thận cấp (Tubulonéphrito aigiie), người khẳng định còn có vấn đề về gan, kiểu hội chứng gan thân (Syndrome hépato-rénal)…
Trong khi đó, nhân dân ta vẫn dùng MCT để tự chữa bệnh, số người bị ngộ độc do uống MCT vẫn có thường xuyên. Riêng ở Bệnh viện Bạch Mai, chỉ tính trong 2 năm 1975-1976, số bệnh nhân bị ngộ độc MCT vào Viện điều trị là 22 người. So sánh với con số các bệnh nhân vào Viện điều trị vì ngộ độc do các nguyên nhân khác thì số bệnh nhân ngộ độc MCT chiếm hàng đầu với tỉ lệ 34,9% tổng cố các ca ngộ độc (không tính nhiễm trùng nhiễm độc thức ăn).
Vì vậy, đã đến lúc cần nghiên cứu kỹ vấn đề này, tổng kết xem lại toàn bộ bệnh cẩnh lâm sàng, cách diễn biến của bệnh ra sao, kết quả điều trị như thế nào?
Nhìn lại khái quát bệnh cảnh lâm sàng, xem có những đặc điểm gì, xem xét quá trình tiến triển của bệnh, đồng thời đánh giá, nhận định lại các phương pháp điều trị cho đến nay, đó cũng chính là mục đích của công trình này.
Luận văn này do Giáo sư Đặng Văn Chung gợi ý là lãnh đạo quá trình tiến hành đã được Bác sĩ Phạm Khuê hướng dẫn và Khoa Thận Bộ môn Nội Bệnh viện Bạch Mai giúp đỡ.
Thông tin này hy vọng sẽ gợi mở cho các bạn hướng tìm kiếm và nghiên cứu hữu ích