Nhu cầu trợ giúp và hỗ trợ nhận được của người khuyết tật huyện Chí Linh, tỉnh Hải Dương
Nhu cầu cần trợ giúp và hỗ trợ mà người khuyết tật nhận được ít được đề cập đến trongnhiều nghiên cứu. Mục tiêu: Mô tả nhu cầu cần trợ giúp và hỗ trợ nhậnđược của người khuyết tật huyện Chí Linh, tỉnh Hải Dương. Đối tượng và phương pháp nghiê n cứu:phỏng vấn toàn bộ 11.124 đại diện gia đình có người khuyết tật được phát hiện trong điều tra khuyết tậttại địa bàn nghiên cứu. Kết quả và kết luận:tỷ lệ người khuyết tật cần trợ giúp là 22,3% trong đó 5,5% cần người chăm sóc giúp đỡ hàng ngày. Cứ ba người khuyết tật thì có một người cần trợ giúp từ 3 tiếng trở lên cho các hoạt động trong sinh hoạt hàng ngày. Có 6,5% NKT nhận được hỗ trợ từ các nguồn Chính phủ, họ hàng, đoàn thể… trong đó 3% là thẻ bảo hiểm y tế và 2,7% là tiền.
Tỷ lệ người khuyết tật nhận được hỗ trợ thu nhập từ chính phủ là 1,5% trong đó trên 90%là hỗ trợ hàng tháng với số tiền từ 50.000 trở lên. Khuyến nghị:cần có nghiên cứu trên diện rộng hơn về nhu cầu của người khuyết tật và các dịch vụ hỗ trợ cho các gia đình có người khuyết tật cần trợ giúp hàng ngày
Theo Nghị quyết 3447 (XXX) do Đại hội đồng Liên hợp quốc thông qua ngày 9/12/1975, ngườikhuyết tật (NKT) là bất kỳ người nào (nam hay nữ) không có khả năng tự đảm bảo một phần hay toàn bộ những nhu cầu cần thiết cho cuộc sống cánhân và/hoặc xã hội bình thường của mình do hậu quả của một khiếm khuyết nào đó. Các nghiên cứu trên Thế giới và tại Việt Nam cho thấy tỷ lệ NKT có nhu cầu về các dịch vụ PHCN là rất lớn, tuy vậy các dịch vụ này chưa đáp ứng được nhu cầu của NKT [1, 2, 7].
Người khuyết tật độ tuổi lao động nhận đượchỗ trợ thu nhập từ chính phủ Mỹ chiếm 16,5% và hầu hết (84 – 86%) người Mỹ trên 65 tuổi bị khuyết tật đều có một loại bảo hiểm y tế nào đó và họ bị lệ thuộc vào bảo hiểm y tế công cộngnhiều hơn người không khuyết tật [8]. Tại Monocco, 12% người khuyết tật nhận được sự hỗ trợ từ hệ thống bảo hiểm xã hội của chính phủ nước này [6]. Môi trường sống không rào cản đối với NKT là một phần không thể thiếu trong PHCN cho NKT.
Tuy vậy, có một số đáng kể NKT tại Trung Quốc cho rằng họ không có nhu cầu này. Nguyên nhân là do họ nghèo và/hoặc không có người trợ giúp [5]. Theo báo cáo của Bộ LĐTBXH năm 1998, trong tổng số hỗ trợ mà NKT nhận được, có 17,9% từ chính phủ, 69,37 % từ gia đình, số còn lạitừ các nguồn khác, và có đến 56% NKT có nhu cầu về dụng cụ trợ giúp nhưng họ không có khả năng chi trả [9]. Số liệu nghiên cứu về nhu cầu trợ giúp của người khuyết tật cũng như hỗ trợ mà họnhận được rất ít được đề cập trong các nghiên cứu về khuyết tật tại Việt Nam. Chính vì vậy chúng tôi tiến hành nghiên cứu này nhằm mục tiêu:Mô tả nhu cầu cần trợ giúp và các hỗ trợ mà người khuyết tật đã nhận được tại huyện ChíLinh, tỉnh Hải Dương năm 2007
Thông tin này hy vọng sẽ gợi mở cho các bạn hướng tìm kiếm và nghiên cứu hữu ích