Phép biện chứng duy vật phương pháp luận chung nhất của hoạt động nhận thức và thực tiễn y học
Sự phát triển nhanh của khoa học trong thế kỷ XX đã tạo thành tiền đề cho những biến đổi to lớn trong kỹ thuật, trong sản xuất; đồng thời đã phá vỡ những nguyên lý, những khái niệm, những phạm trù khoa học cũ và hình thành những nguyên lý, phạm trù khoa học mới.
Các nhà khoa học nhất là những người đang phải giải quyết những vấn đề có tính chất nền tảng khoa học chung, khoa học chuyên ngành không thể dừng lại trong phạm vi những vấn đề chuyên môn hẹp của mình, không thể nào không vấp phải những vấn đề phương pháp, phương pháp luận nói chung, những vấn đề triết học nói riêng do chính lĩnh vực của mình đề ra và buộc mình phải suy nghĩ, giải quyết. Trước tình hình như vậy loại triết học nào có thể đóng vai trò phương pháp luận cho khoa học? Thực tiễn phát triển của khoa học hiện đại chứng tỏ rằng phương pháp luận cho khoa học chỉ có thể là phép biện chứng duy vật [PBCDV].
Việc nghiên cứu PBCDV phương pháp luận chung nhất của nhận thức khoa học và thực tiễn đã có nhiều nhà khoa học quan tâm, song việc nghiên cứu PBCDV là ph−ơng pháp luận chung nhất của hoạt động nhận thức và hoạt động thực tiễn y học còn rất ít, ch−a sâu sắc. Xuất phát từ thực tế ấy, chúng tôi chọn phép biện chứng duy vật ph−ơng pháp luận chung nhất của hoạt động nhận thức và hoạt động thực tiễn y học làm vấn đề nghiên cứu.
I. đối tượng và phương pháp nghiên cứu
1. Đối tượng nghiên cứu là pháp biện chứng duy vật. Đó là khoa học về các phạm trù, các quy luật vận động và phát triển chung nhất của tự nhiên, xã hội và tư duy.
Phương pháp nghiên cứu: là đề tài triết học, nên phương pháp nghiên cứu được sử dụng là: phân tích-tổng hợp, quy nạp-diễn dịch, lịch sử-lôgíc; đồng thời tiến hành thảo luận nhiều lần đối với học viên các lớp cao học, nghiên cứu sinh trường đại học Y Hà Nội
Thông tin này hy vọng sẽ gợi mở cho các bạn hướng tìm kiếm và nghiên cứu hữu ích