SO SÁNH KẾT QUẢ BAN ĐẦU GIỮA HAI PHƯƠNG PHÁP PHẪU THUẬT MỘT THÌ NỘI SOI VÀ ĐƯỜNG QUA HẬU MÔN ĐIỀU TRỊ BỆNH PHÌNH ĐẠI TRÀNG BẨM SINH
SO SÁNH KẾT QUẢ BAN ĐẦU GIỮA HAI PHƯƠNG PHÁP PHẪU THUẬT MỘT THÌ NỘI SOI VÀ ĐƯỜNG QUA HẬU MÔN ĐIỀU TRỊ BỆNH PHÌNH ĐẠI TRÀNG BẨM SINH
Nguyễn Thanh Liêm , Bùi Đức Hậu*, Trần Anh Quỳnh*, Vũ Hổng Anh*
TÓM TẮT
Mục tiêu: Đảnh giá so sánh kết quả ban đầu giữa hai phương pháp phẫu thuật một thì nội soi và đường qua hậu môn điều trị bệnh phình đại tràng bẩm sinh tại Bệnh viện Nhi Trung Ương.
Đối tượng phương pháp nghiên cứu: Những bệnh nhân bị phình đại tràng bẩm sinh được phẫu thuật một thì bằng hai phương pháp nội soi và đường qua hậu môn. Kỹ thuật: (1) phẫu thuật một thì nội soi kết hợp qua hậu môn, thực hiện qua bốn trocar, với áp lực khí CÜ2 bơm từ 8-10 mmHg. Phẫu tích và sinh thiết đại tràng bằng nội soi. Tiếp theo, kết hợp qua hậu môn ở thì hậu môn để cắt, nôi đại tràng với ống hậu môn. Kỹ thuật được tiến hành dựa theo kỹ thuật của Georgeson (1995). (2) Phương pháp qua hậu môn, là đơn thuần phẫu tích, sinh thiết và cắt-nôi đại tràng với ông hậu môn hoàn toàn bằng đường qua hậu môn. Kỹ thuật được tiến hành dựa theo kỹ thuật của De la Torre-Ürtega (1998). Tuy nhiên, kỹ thuật của chúng tôi khác phương pháp nguyên bản ở chỗ là để lại ông thanh cơ hậu môn-trực tràng ngắn hơn, từ 1,5-2 cm.
Kết quả: Từ tháng 1-2008 đến 12-2010,152 bệnh nhân (123 nam, 29 nữ) bị phình đại tràng bẩm sinh được phẫu thuật một thì bằng hai phương pháp nội soi (76 bệnh nhân) và qua hậu môn (76 bệnh nhân) bởi cùng một kíp phẫu thuật. Chung cho cả hai nhóm: Tuổi thấp nhất 10 ngày, cao nhất 24 tháng, trung bình 4,2 tháng và vị trí vô hạch ở trực tràng 64 trường hợp, ở sigma 87 trường hợp và ở đại tràng trái 1 trường hợp. Thời gian mổ trung bình: phẫu thuật một thì nội soi 121 phút, qua hậu môn 84 phút. Thời gian nằm viện sau mổ trung bình: phẫu thuật một thì nội soi 6 ngày, qua hậu môn 5 ngày. Không có tử vong, biến chứng trong và sau mổ thấp ở cả hai nhóm: 1 trường hợp rò miệng nôi ở nhóm phẫu thuật một thì nội soi và 1 trường hợp rò miệng nôi ở nhóm qua hậu môn. 1 trường hợp bị xoắn hoại tử đại tràng khi hạ xuông ở nhóm qua hậu môn phải chuyển mổ mở. Tất cả 152 bệnh nhân đều ổn định, đại tiện được khi xuất viện.
Kết luận: Kết quả bước đầu cho thấy cả phương pháp phẫu thuật một thì nội soi và đường qua hậu môn đều an toàn và hiệu quả trong điều trị bệnh phình đại tràng bẩm sinh. Phẫu thuật một thì nội soi có ưu điểm hơn đường qua hậu môn đơn thuần là quan sát rõ ràng, giải quyết được mọi thể vô hạch cao.
ĐẶT VẤN ĐỀ
Từ năm 1994, PTNS kết hợp đường QHM bắt đầu được áp dụng và đang ngày càng trở nên phổ biến trong điều trị bệnh PĐTBS(568). Kỹ thuật phổ biến nhất được Georgeson mô tả năm 1995(3). Năm 1998, lần đầu tiên De la Torre và Ortega áp dụng đường QHM đơn thuần dựa trên kỹ thuật của Georgeson, có cải tiến chỉ phẫu thuật bằng đường QHM đơn thuần không kết hợp PTNS(1) cũng đang ngày càng được áp dụng rộng rãi trong điều trị bệnh PĐTBS(24,7,910). Từ năm 2003, chúng tôi đã áp dụng đồng thời cả hai phương pháp: PTNS kết hợp đường QHM và đường QHM đơn thuần. Tuy nhiên, chưa có báo cáo nào đánh giá so sánh kết quả giữa hai phương pháp: PTNS kết hợp đường QHM với đường QHM đơn thuần. Vì vậy, chúng tôi nghiên cứu đề tài này nhằm mục đích: “So sánh kết quả ban đầu giữa hai phương pháp PTNS và phương pháp QHM trong điều trị bệnh
PĐTBS”
Hy vọng sẽ giúp ích cho các bạn, cũng như mở ra con đường nghiên cứu, tiếp cận được luồng thông tin hữu ích và chính xác nhất