THAY KHỚP HÁNG BÁN PHẦN CÓ XY MĂNG Ở BỆNH NHÂN 80 TUỔI TRỞ LÊN TẠI BỆNH VIỆN ĐẠI HỌC Y DƯỢC HUẾ
THAY KHỚP HÁNG BÁN PHẦN CÓ XY MĂNG Ở BỆNH NHÂN 80 TUỔI TRỞ LÊN TẠI BỆNH VIỆN ĐẠI HỌC Y DƯỢC HUẾ
Lê Nghi Thành Nhân.Bệnh viện Trường Đại học Y Dược Huế.Đặt vấn đề: Thay khớp ở bệnh nhân ≥80 tuổi bị gãy cổ xương đùi và gãy liên mấu chuyển xương đùi thường gặp nhiều khó khăn do bệnh lý nội khoa phối hợp và nguy cơ tử vong cao. Do đó, chúng tôi mong muốn đưa ra một số nhận xét về đặc điểm bệnh lý gãy đầu trên xương đùi, các bệnh lý phối hợp, các khó khăn gặp phải trong quá trình phẫu thuật cũng như sau phẫu thuật ở đối tượng này và đánh giá kết quả điều trị.
Đối tượng và phương pháp nghiên cứu: nghiên cứu mô tả tiến cứu với 30 trường hợp ≥ 80 tuổi bị gãy cổ xương đùi di lệch và gãy liên mấu chuyển xương đùi kiểu A1, A2. Bệnh nhân đã được mổ thay khớp háng bán phần có xymăng và đánh giá kết quả theo thang điểm của Harris.
Kết quả: 30 bệnh nhân (11 nam, 19 nữ), với 14 trường hợp gãy cổ xương đùi, 1 khớp giả cổ xương đùi, 15 gãy liên mấu chuyển. Tuổi trung bình là 87,83±6,5 (80-105). Nguyên nhân gãy xương chủ yếu do ngã. Tất cả bệnh nhân đều có bệnh lý nội khoa phối hợp cần điều trị trước phẫu thuật như rối loạn nhịp tim, suy thận, thiếu máu, …Bệnh nhân được mổ thay khớp háng bán phần có xy măng với thời gian mổ trung bình 50 phút. Thời gian nằm viện trung bình là 15,6 ngày. Lượng máu truyền trong và sau mổ trung bình là 3 đơn vị. 1 trường hợp tử vong trong thời gian hậu phẫu. 2 trường hợp tử vong trong năm đầu tiên do bệnh lý khác. Kết quả đánh giá sau một năm ở 20 bệnh nhân có 17 đạt mức tốt và 3 mức kém.
Kết luận: Thay khớp háng bán phần có xy măng là một giải pháp tốt đối với bệnh nhân ≥ 80 tuổi gãy cổ xương đùi hoặc gãy liên mấu chuyển giúp người bệnh có thể vận động sớm tránh được các biến chứng do bất động kéo dài.
I.ĐẶT VẤN ĐỀ
Gãy cổ và liên mấu chuyển xương đùi là dạng thương tổn tương đối hay gặp ở người già do đặc điểm loãng xương và nguy cơ này tăng dần theo tuổi [4], [15]. Theo thống kê tại Mỹ, có 280.000 trường hợp gãy đầu trên xương đùi hằng năm và con số sẽ tăng gấp đôi vào năm 2050 [9], [19]. Đối với bệnh nhân lớn tuổi, loại gãy này thường dẫn đến nguy cơ tử vong rất cao (khoảng 30% trong năm đầu tiên sau gãy [9]) do các biến chứng của bất động kéo dài như loét hoại tử các vùng tì đè, viêm phổi, tắc mạch. nhiễm trùng đường tiểu … nếu không được điều trị tích cực và thích hợp. Hiện nay, điều trị hai loại gãy trên đồng nghĩa với phẫu thuật kết hợp xương hoặc thay khớp, điều trị bảo tồn hầu như không còn được áp dụng [8], [9], [16], [19]. Mục tiêu của phẫu thuật nhằm giúp bệnh nhân vận động sớm để tránh các biến chứng do bất động kéo dài vì vậy đòi hỏi cố định ổ gãy thật vững chắc. Tuy nhiên, vấn đề khó khăn mà các thầy thuốc thường phải đối mặt là tình trạng bệnh lý phối hợp gây khó khăn cho việc chỉ định điều trị phẫu thuật; đồng thời, tình trạng loãng xương gây trở ngại rất lớn trong việc cố định vững chắc ổ gãy với các phương tiện kết hợp xương bên trong. Trong điều kiện đó, thay khớp háng là một giải pháp ngày càng được nhiều tác giả ủng hộ với nhiều ưu điểm. Trong nghiên cứu này, chúng tôi mong muốn đưa ra một số nhận xét về đặc điểm bệnh lý gãy đầu trên xương đùi, các bệnh lý phối hợp, các khó khăn gặp phải trong quá trình phẫu thuật cũng như sau phẫu thuật ở bệnh nhân ≥ 80 tuổi đã thay khớp háng và đánh giá kết quả sau 1 năm.
Hy vọng sẽ giúp ích cho các bạn, cũng như mở ra con đường nghiên cứu, tiếp cận được luồng thông tin hữu ích và chính xác nhất