XÁC ĐỊNH KÍCH THƯỚC DỌC CẮN KHỚP QUA CHIỀU CAO MÔI TRÊN

XÁC ĐỊNH KÍCH THƯỚC DỌC CẮN KHỚP QUA CHIỀU CAO MÔI TRÊN

 XÁC ĐỊNH KÍCH THƯỚC DỌC CẮN KHỚP QUA CHIỀU CAO MÔI TRÊN

Lê Hồ Phương Trang , Hầu Nguyên Bảo Ngọc*
TÓM TẮT
Mục tiêu nghiên cứu: Tái lập kích thước dọc cắn khớp cho bệnh nhân mất răng là một trong những mục tiêu quan trọng của chuyên ngành phục hình răng. Nghiên cứu này được tiến hành nhằm tìm ra một phương pháp xác định kích thước dọc cắn khớp dựa vào chiều cao môi trên- một khoảng cách có thểxác định dễ dàng trên người mất răng.
Đối tượng và phương pháp nghiên cứu: Đây là nghiên cứu cắt ngang mô tả, khảo sát qua ảnh chụp kỹ thuật số trên 98 đôi tượng (31 nam, 67 nữ), độ tuổi từ 19-29, là sinh viên Đại Học Y Dược Tp. Hồ Chí Minh. Các ảnh chụp được chuyển vào máy tính để đo đạc bằng phần mềm AutoCAD và xử lý thông kê.
Kết quả cho thấy chiều cao môi trên trung bình của người Việt Nam trưởng thành là 22 ± 2 mm. Có môi tương quan mạnh giữa kích thước dọc nghỉ và kích thước dọc cắn khớp với chiều cao môi trên ở tư thếế nghỉ. Từ đó chúng tôi có được phương trình hồi qui để tính kích thước dọc cắn khớp theo chiều cao môi trên.
Kết luận: Nghiên cứunày cho phép chúng tôibổế sung thêmkỹthuật xác địnhkíchthướcdọccắnkhớpở
người mất răng toàn bộ, vôn rất khó tìm trong nhiều trường hợp, qua một cách đơn giản là đo chiều dài môi trên và áp dụng vào phương trình hồi qui.
ĐẶT VẤN ĐỀ
Trong thực hành lâm sàng, chúng ta phải thường xuyên tái lập kích thước dọc khớp cắn cho bệnh nhân mất răng toàn bộ hay mất răng mà không còn kích thước dọc khóp cắn. Đó là một công việc khó khăn, đòi hỏi phải có sự kết hợp giữa khoa học và kinh nghiệm.
Để đạt được mối tương quan hài hòa giữa thẩm mỹ khuôn mặt và những thành phần khác nhau của cấu trúc sọ-mặt, việc xem xét kích thước dọc trở nên quan trọng. Từ lâu, nhiều tác giả trên thế’ giới đã cố’ gắng đi tìm sự liên hệ giữa kích thước dọc và các số’ đo khác ở mặt như: Sigaud (1910), Goodfriend PJ (1933), Niswonger ME (1934), Mc Gee GI (1947), Boyanov (1968), Domitti SS và Consani S (1978), Martin JP và Monard F (1982, Iwo Hayakawa (1986), Valette C, Albouy JG và Ravon R (1989)(12,4,511)… Ở Việt Nam, các tác giả Hoàng Tử Hùng và Tôn Nữ Mộng Thúy(13) cũng đã có nghiên cứu về vấn đề này trong “Bước đầu nghiên cứu kích thước tầng dưới mặt và tương quan của nó với một số kích thước khác ở mặt” (1993); Trần Hải Phụng và Lê Hồ Phương Trang trong “Ước lượng kích thước dọc cắn khớp qua một số kích thước ở mặt và bàn tay (2005)(14).
Phần lớn các tác giả trên đều đo trực tiếp trên những người còn răng thật. Trong những năm gần đây, sự tiến bộ của máy ảnh số’ cùng nhiều phương pháp chụp ảnh chuẩn hóa đã làm cho ảnh chụp trở thành một tư liệu quan trọng trong nghiên cứu và giảng dạy.
 

 

Hy vọng sẽ giúp ích cho các bạn, cũng như mở ra con đường nghiên cứu, tiếp cận được luồng thông tin hữu ích và chính xác nhất

Leave a Comment