XáC ĐịNH MốI TƯƠNG QUAN GIữA CáC TEST IN VIVO Và IN VITRO TRONG CHẩN ĐOáN NGUYÊN NHÂN VIÊM MũI Dị ứNG
XáC ĐịNH MốI TƯƠNG QUAN GIữA CáC TEST IN VIVO Và IN VITRO TRONG CHẩN ĐOáN NGUYÊN NHÂN VIÊM MũI Dị ứNG
Trần Thái Sơn, Phạm Quang Hoài,
Phạm Văn Thức, Phùng Chí Thiện
TÓM TẮT:
Đặt vấn đề: Xác định được nguyên nhân gây Viêm mũi dị ứng (VMDƯ), nhất là tìm được dị nguyên gây bệnh, để đưa ra các biện pháp điều trị là rất cần thiết. Các test in vivo và in vitro thường được áp dụng để chuẩn đoán VMDƯ. Mục tiêu:Xác định mối tương quan giữa các test in vivo và in vitro trong chẩn đoán nguyên nhân VMDƯ. Đối tượng và phương pháp nghiên cứu: Gồm 100 bệnh nhân được chẩn đoán xác định VMDƯ
khám và điều trị tại Bệnh viện Trường Đại Học Y Hải Phòng và Khoa khám bệnh Viện Y Học Biển Vi ệt Nam và 100 người khỏe mạnh, không có tiền sử dị ứng. Nghiên cứu mô tả cắt ngang, đối chứng. Kết quả:Test lẩy da có độ nhạy (73%), test nội bì (82%), phản ứng tiêu bạch cầu đặc hiệu (79%), phản ứng phân hủy mastocyte (81%). Độ nhạy của các test có tương quan chặt chẽ với chẩn đoán VMDƯ trên lâm sàng (p<0,01, r =0,95) với phương trình tương quan tuyến tính: Y = 1,02X + 5,1. Kết luận: nên phối hợp các test in vivo và in vitro trong chẩn đoán xác định nguyên gây VMDƯ
TÀI LIỆU THAM KHẢO
1. Nguyễn Năng An, Trịnh Mạnh Hùng, Nguyễn Hoàng Phương và cs (1997), Chẩn đoán đặc hiệu và điều trị hen phế quản theo quy ước quốc tế tại Khoa Miễn dịch –Dị ứng lâm sàng bệnh viện Bạch Mai, Tóm tắt hội thảo khoa học về hen phế quản, Hà Nội 03/1997.
2. Trịnh Mạnh H ùng (2000), Một số kết quả bước đầu về chẩn đoán và điều trị đặc hiệu hen phế quản do bụi nhà,Luận án tiến sĩ y học, Trường Đại Học Y Hà Nội.
3. Vũ Minh Thục, Phạm Văn Thức (2005), “ ứng dụng một số test in vivo và in vitro trong chẩn đoán đặc hiệu bệnh dị ứng của các thuyền viên và dân cư sống ven biển –hải đảo”, Tạp chí Y học dự phòng, tập XV, số 1 (73) Phụ bản
Hy vọng sẽ giúp ích cho các bạn, cũng như mở ra con đường nghiên cứu, tiếp cận được luồng thông tin hữu ích và chính xác nhất