XU HƯỚNG HOẠT ĐỘNG THỂ LỰC CỦA TRẺ VỊ THÀNH NIÊN TP.HCM TỪ 2005 ĐẾN 2008 VÀ MỐI LIÊN QUAN VỚI BMI
XU HƯỚNG HOẠT ĐỘNG THỂ LỰC CỦA TRẺ VỊ THÀNH NIÊN TP.HCM TỪ 2005 ĐẾN 2008 VÀ MỐI LIÊN QUAN VỚI BMI
Tăng Kim Hồng(1), Phan Nguyễn Thanh Bình(1), Nguyễn Hoàng Hạnh Đoan Trang(2), Trần Thị Minh Hạnh(2)
TÓM TẮT :
Mục tiêu: Nhằm đánh giá sự thay đổi hoạt động thể lực (HĐTL) của trẻ vị thành niên TPHCM trong vòng 3 năm và mối liên quan với BMI.Phương pháp: HĐTL của 617 học sinh cấp II được đánh giá 3 lần, mỗi năm 1 lần bằng máy đo giá tốc trong 7 ngày liên tiếp. Chiều cao và cân nặng cũng được khảo sát. Thời gian dành cho hoạt động tĩnh, vừa, và nặng mỗi ngày cũng như BMI đã được tính toán. Mô hình hồi qui cắt dọc với phương trình ước tính chung được sử dụng để đánh giá mối liên quan giữa HĐTL và BMI.
Kết quả: Thời gian dành cho hoạt động vừa và nặng giảm từ 70 phút/ngày (2005) xuống 22 phút/ngày (2008) (p<0,01). Ngược lại, thời gian dành cho hoạt động tĩnh tăng một cách có ý nghĩa (p<0,05). Trong vòng 3 năm, BMI của học sinh tăng đáng kể (p<0,001). Phân tích hồi qui cắt dọc cho thấy mối liên quan nghịch chiều giữa thời gian dành cho HĐTL và BMI (ß= -0,005, p<0,001) sau khi hiệu chỉnh cho yếu tố học vấn cha mẹ, kinh tế gia đình, BMI của cha mẹ, giai đoạn dậy thì, tuổi và giới của trẻ.
Kết luận: Xu hướng giảm HĐTL liên quan một cách có ý nghĩa với việc tăng BMI, cho thấy rằng các biện pháp can thiệp nhằm tăng HĐTL của trẻ em Việt Nam có thể góp phần phòng ngừa thừa cân/béo phì của cộng đồng này.
Hy vọng sẽ giúp ích cho các bạn, cũng như mở ra con đường nghiên cứu, tiếp cận được luồng thông tin hữu ích và chính xác nhất