ĐẶC ĐIỂM LÂM SÀNG CỦA DỊ ỨNG ALLOPURINOL TRÊN BỆNH NHÂN GOUT

ĐẶC ĐIỂM LÂM SÀNG CỦA DỊ ỨNG ALLOPURINOL TRÊN BỆNH NHÂN GOUT

ĐẶC ĐIỂM LÂM SÀNG CỦA DỊ ỨNG ALLOPURINOL TRÊN BỆNH NHÂN GOUT
Đỗ Duy Anh*, Mai Phương Thảo**
TÓM TẮT :
Đặt vấn đề: Gout là một trong những bệnh lý viêm khớp phổ biến nhất. Allopurinol là thuốc điều trị gout đầu tay, đồng thời là tác nhân gây dị ứng nặng hàng đầu. Nhiều yếu tố nguy cơ đã được báo cáo trong y văn, nhưng hiện chưa có nghiên cứu khảo sát các đặc điểm lâm sàng của tình trạng này trên đối tượng người Việt Nam mắc bệnh gout.

Mục tiêu: Mô tả đặc điểm lâm sàng của bệnh nhân gout bị dị ứng với allopurinol.

Đối tượng và phương pháp: Nghiên cứu mô tả loạt ca tiến cứu được tiến hành trên 161 bệnh nhân gout, gồm 10 trường hợp dị ứng nặng, 23 trường hợp dị ứng nhẹ và 128 trường hợp dung nạp với allopurinol. Các thông tin về đặc điểm dịch tễ, lâm sàng, cận lâm sàng, điều trị và kết cục được thu thập và phân tích.

Kết quả: Dị ứng allopurinol thường khởi phát muộn sau 7 ngày và trong vòng 60 ngày đầu tiên sau tiếp xúc. Các yếu tố liên quan với dị ứng nặng gồm giới nữ, suy giảm chức năng thận, dùng liều cao ngay từ đầu và dùng chung với thuốc lợi tiểu. Nhóm dị ứng nhẹ có biểu hiện thoáng qua và hồi phục hoàn toàn. Nhóm dị ứng nặng có thời gian điều trị kéo dài, tổn thương da nặng nề, bất thường trên xét nghiệm, 50% bị di chứng sau hồi phục và tỷ lệ tử vong là 20%.

Kết luận: Nghiên cứu khẳng định các yếu tố nguy cơ của dị ứng nặng do allopurinol trên đối tượng người Việt Nam mắc bệnh gout, cũng như sự khác biệt rõ rệt về biểu hiện và dự hậu lâm sàng giữa dị ứng nhẹ và dị ứng nặng do thuốc này gây ra.

ĐẶC ĐIỂM LÂM SÀNG CỦA DỊ ỨNG ALLOPURINOL TRÊN BỆNH NHÂN GOUT

Leave a Comment