Mối liên quan giữa khả năng gắng sức của bệnh nhân với các biến cố tim mạch trên phẫu thuật ngoài tim có nguy cơ cao ở người cao tuổi

Mối liên quan giữa khả năng gắng sức của bệnh nhân với các biến cố tim mạch trên phẫu thuật ngoài tim có nguy cơ cao ở người cao tuổi [Luận văn bác sĩ nội trú]

Title:  Mối liên quan giữa khả năng gắng sức của bệnh nhân với các biến cố tim mạch trên phẫu thuật ngoài tim có nguy cơ cao ở người cao tuổi
Authors:  Tạ, Thành
Advisor:  Nguyễn, Thắng
Keywords:  Biến cố tim mạch;Khả năng gắng sức
Issue Date:  28/10/2025
Abstract:  Đặt vấn đề: Ở người cao tuổi, khả năng gắng sức giảm do thay đổi sinh lý tim mạch và bệnh lý đi kèm, làm tăng nguy cơ biến cố tim mạch trong và sau phẫu thuật ngoài tim có nguy cơ cao. Việc đánh giá khả năng gắng sức trước mổ, đặc biệt qua chỉ số METs (Metabolic Equivalent of Task), có thể giúp tiên lượng và phân tầng nguy cơ tim mạch chu phẫu.
Mục tiêu: Xác định mối liên quan giữa khả năng gắng sức (đánh giá bằng METs) với các biến cố tim mạch chu phẫu ở bệnh nhân ≥ 65 tuổi được phẫu thuật ngoài tim có nguy cơ cao.
Đối tượng và phương pháp: Nghiên cứu mô tả tiến cứu trên nhóm bệnh nhân ≥ 65 tuổi được phẫu thuật ngoài tim có nguy cơ cao tại Bệnh viện Bạch Mai. Khả năng gắng sức được đánh giá bằng thang đo METs lâm sàng trước mổ. Các biến cố tim mạch chu phẫu (trong đó có tổn thương cơ tim, nhồi máu cơ tim, suy tim cấp, rối loạn nhịp nặng, và tử vong tim mạch) được ghi nhận trong 30 ngày sau phẫu thuật. Phân tích hồi quy logistic đa biến được sử dụng để xác định các yếu tố tiên lượng độc lập.
Kết quả: Trong tổng số bệnh nhân nghiên cứu, tổn thương cơ tim chu phẫu là biến cố phổ biến nhất (14,6%) sau đó tỷ lệ nhồi máu cơ tim chiếm 7,7%, suy tim cấp 0,9% tỷ lệ loạn nhịp tim nặng 0,4% và tử vong do tim chiếm 2,6%. Nhóm bệnh nhân có khả năng gắng sức kém (< 4 METs) có tỷ lệ biến cố tim mạch cao hơn có ý nghĩa thống kê so với nhóm có khả năng gắng sức tốt (p < 0,05) với OR 6,2 (KTC 95%: 2,6 – 15,0; P <0.001). Phân tích hồi quy đa biến cho thấy chỉ số METs là yếu tố độc lập dự báo nguy cơ biến cố tim mạch chu phẫu sau phẫu thuật ngoài tim ở người cao tuổi (OR < 1, p < 0,05).
Kết luận: Khả năng gắng sức đánh giá bằng METs có giá trị tiên lượng quan trọng đối với nguy cơ tim mạch chu phẫu ở người cao tuổi phẫu thuật ngoài tim có nguy cơ cao. Đánh giá METs nên được lồng ghép trong quy trình đánh giá trước mổ nhằm tối ưu hóa chiến lược gây mê và quản lý chu phẫu.
URI: 
Appears in Collections: Luận văn bác sĩ nội trú

Chuyên mục: Luận văn bác sĩ nội trú

Nguồn: https://dulieuso.hmu.edu.vn

Leave a Comment