THỰC TRẠNG VÀ HIỆU QUẢ CAN THIỆP RỐI LOẠN GIỌNG NÓI Ở NỮ GIÁO VIÊN TIỂU HỌC THÀNH PHỐ HÀ NỘI
THỰC TRẠNG VÀ HIỆU QUẢ CAN THIỆP RỐI LOẠN GIỌNG NÓI Ở NỮ GIÁO VIÊN TIỂU HỌC THÀNH PHỐ HÀ NỘI
Lê Anh Tuấn1, Lương Thị Minh Hương2, Phạm Tiến Dũng1, Nguyễn Thành Quân1
1 Bệnh viện Tai Mũi Họng Trung ương
2 Trường Đại học Y Hà Nội
Nội dung chính của bài viết
Tóm tắt
Mục tiêu: Nghiên cứu nhằm đánh giá thực trạng rối loạn giọng nói (RLGN) và hiệu quả can thiệp cải thiện RLGN ở 476 nữ giáo viên tiểu học (GVTH) huyện Gia Lâm, TP. Hà Nội. Phương pháp nghiên cứu: Nghiên cứu can thiệp không đối chứng. Kết quả: 87,82% GVTH ở huyện Gia Lâm có tỷ lệ RLGN cao, trong đó RLGN chức năng chiếm 78,71%, các RLGN thực thể chiếm 21,29%. Nghiên cứu can thiệp vệ sinh giọng nói, luyện giọng và điều trị bệnh lý tai mũi họng (TMH) và bệnh trào ngược họng thanh quản (LPR) có hiệu quả tốt đối với RLGN, làm giảm tỷ lệ mắc và mức độ của RLGN. Can thiệp cũng làm cải thiện các triệu chứng của các bệnh lý kèm theo, cụ thể với LPR trước can thiệp có 46,3%, ở lần khám thứ 2 còn 13,4%. Bệnh lý TMH kèm theo trước can thiệp là 28,7% giáo viên, ở lần khám thứ 2 còn 7.9 %, p<0,05. Kết luận: Tỷ lệ RLGN ở nữ GVTH chiếm tỷ lệ cao, can thiệp bằng luyện giọng và điều trị nội khoa đem lại hiệu quả cao đối với RLGN ở các GVTH.
Rối loạn giọng nói (Voice disorder or Dysphonia) là tình trạngbất thường của một hoặc nhiều đặc tính của giọng nói, gồm rối loạn âm vực, cao độ, cường độ hay chất thanh1. Việc chẩn đoán RLGN dựa vào nhiều phương pháp gồm: đánh giá chủ quan (qua việc phỏng vấn, nghe cảm thụ lời nói, thăm khám lâm sàng) và đánh giá khách quan (phân tích âm học, nội soi hoạt nghiệm thanh quản…). Điều trị RLGN bao gồm các phương pháp điều chỉnh hành vi phát âm trực tiếp (luyện giọng) và gián tiếp (vệ sinh giọng nói, truyền thông giáo dục sức khỏe) và điều trị nội khoa (có cả các bệnh lý TMH phối hợp) và phẫu thuật.Rối loạn giọng nói rất phổ biến trên thế giới, đặc biệt với những người có đặc thù nghề nghiệp hay phải nói nhiều như giáo viên, ca sĩ1…Nghiên cứu của Mathieson L. tại một bệnh viện ở London, thấy rằng tỷ lệ mới mắc RLGN trongcộng đồng là 121/100.000 người/năm2. Theo kết quả nghiên cứu của Preciado Julian và cộng sự tại Tây Ban Nha, tỷ lệ mới mắc RLGN là 3,87/1000 GV/năm3. Tại Việt Nam đã có một số nghiên cứu về RLGN ở GVTH như nghiên cứu của Trần Duy Ninh (2011)trên 416 giáoviên tiểu học (GVTH) cho thấy tỷlệmắc RLGN của GVTH TP Thái Nguyên rất cao trong cả2 mùa nghiên cứu: 76,20% -79,33%, trong đó có 45,67% -46,88% GV mắc trên 3 triệu chứng và 30,53% -32,45% GV mắc 1-3 triệu chứng4.Việc tiến hành nghiên cứu RLGN của GVTH và đánh giáhiệu quảcủa các biện pháp can thiệp làcần thiết, các can thiệp này sẽcải thiện giọng nói của GV, giúp GV biết cách sửdụng giọng nói đúng kỹthuật, biết cách chăm sóc giọng nói, biết phát hiện vàxửtríkhi cóRLGN đểduy trìcông việc của mình. Do đó chúng tôi thực hiện đề tàinày với mục đích mô tả thực trạng RLGN và hiệu quả của các biện pháp can thiệp RLGN trên nữ GVTH ở huyện Gia Lâm Hà Nội.
Nguồn: https://luanvanyhoc.com